Duyên Nam

Xin Một Lần ...



Xin một lần hai bàn tay tôi nắm
Chỉ vài giây, nhưng đượm thắm tình người
Rồi chia tay trong giây phút đôi mươi
Ta tạm biệt, khi hai người đôi ngã.
 
Xe đã lăn, sao lòng tôi buồn bã
Tự hỏi thầm? Phận nghiệt ngã với người?
Từ bẩm sinh đã không có con ngươi
Nhưng luôn sẵn một nụ cười cỡi mở
 
Để lấp che những nỗi buồn trăn trỡ
Vì tương lai vượt quá cỡ tầm tay
Trời hanh nắng hay giông bão hôm nay?
Thu đang đến, chắc cành cây thay áo?
 
Người muốn thấy..... như thần tiên huyền ảo
Cho ánh sáng để đánh tráo mù đen?
Cả khoa học cũng đóng cửa, cài then
Tia hy vọng như ngọn đèn trong gió.
 
Hai mươi năm. Một chặn đường không nhỏ
Người kiên cường vượt khó để thành công
Cửa học đường như biển cả mênh mông
Cũng dập vùi như cuồng phong bão tố
 
Người vẫn cười, vẫn quyết tâm vượt khổ
Tôi chúc người, một chỗ đứng ngày sau
Thời gian rồi sẽ chắp cánh bay mau
Người cập bến như con tàu thuận gió.
 
Duyên Nam
Jan 13- 2018
 
 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 20 tháng 1 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "Xin Một Lần ..."